Sống vô lo vào năm 20 tuổi, để đến 30 tuổi trở thành một người không có quyền lựa chọn. Tầm thường năm 30 tuổi, dẫn đến kẻ không có chí tiến thủ ở tuổi 40. Không cầu tiến ở tuổi 40, có thể trở thành kẻ thất bại, cái gì cũng không có ở tuổi 50.
Khởi đầu một năm mới mà đã đầy rẫy khó khăn vì dịch bệnh, tôi biết rằng không chỉ riêng bản thân bị ảnh hưởng mà hàng nghìn con người ngoài kia, đang cơm không đủ no, áo không đủ mặc, lao đao vì dịch bệnh, đau lòng hơn khi chứng kiến những doanh nghiệp, nhà hàng, khách sạn đứng trước nguy cơ phá sản và buộc phải cho nhân viên thôi việc.
Trong hàng nghìn con người bị mất đi bát cơm, có cậu em họ của tôi. Thực ra cái chuyện cậu ấy bị cho thôi việc cả nhà sớm đã đoán trước nên chẳng mấy bất ngờ.
Nhiều năm trước cậu ấy đang thanh niên trai tráng, phấn đấu hết mình, nhiều lần được công ty bình chọn là nhân viên xuất sắc. Chỉ mấy năm sau thôi bỗng trở thành một ông chú bụng bia, cả ngày ăn không ngồi rồi, không chuyên tâm làm việc, đi làm muộn, tan làm sớm. Ỷ rằng bản thân và cấp trên quan hệ tốt, sớm có cái tư tưởng cuộc sống về hưu mơ ước.
Thật chẳng ngờ, công ty chịu ảnh hưởng của đợt dịch bệnh này, cậu ta bỗng trở thành cái tên “đầu sổ” trong danh sách cắt giảm nhân sự.
10 năm trời hưởng cái cuộc sống nhàn hạ, bỗng một đêm bị sa thải, đối diện với bao thứ phải lo toan cho cuộc sống, nhà mấy miệng ăn, cậu ta cũng chỉ biết mượn rượu tiêu sầu, biến thành cái bộ dạng thê thảm.
Như Warren Buffett đã nói: “Chỉ khi thủy triều rút dần, chúng ta mới biết ai đang tắm truồng”.
Trong cuộc sống rất nhiều những thành phần như cậu em họ tôi đang tồn tại. Nhóm người ngày nghĩ rằng lười biếng chẳng ảnh hưởng đến họ, nhưng một khi nguy cơ đến, thì sẽ trở thành nhóm bị đào thải nhanh nhất.
Cuộc đời mỗi người, không sợ tầm thường, đáng sợ nhất đến tuổi trung niên mới hiểu ra “Sống an nhàn, là tại hoa đời người.
Không có công việc ổn định, chỉ có năng lực ổn định.
Ngày nay mọi người đang được hưởng sự nhanh chóng, tiện lợi của thời đại công nghệ, nhưng mặt khác cũng phải đối mặt với những nguy cơ, mặt trái, và cảm giác không chắc chắn của sự tiện lợi này.
Lấy ví dụ tình hình dịch bệnh hiện tại, rất nhiều doanh nghiệp đang phải đối mặt với những nguy cơ không lường trước.
Có thể kể đến sự kiện sa thải quy mô lớn của các doanh nghiệp trên thế giới ví dụ như Pandora, ngân hàng HSBC…, hoặc nếu không sa thải là việc cho nghỉ không lương.
Rất nhiều người sau đợt dịch này hẳn mởi nhận thức rõ hóa ra chẳng có công việc nào thực sự ổn định, chẳng có ngành nghề nào thực sự ổn định, cũng chẳng có vị trí nào thực sự ổn định.
Thực chất của ổn định, chỉ có năng lực của bản thân, và mỗi ngày đều phải tiến thêm một bước. Đừng đợi đến khi con thuyền bắt đầu bị nước tràn vào mới nghĩ đến chuyện mình sẽ chết chìm.
Thay đổi của thời đại, không thể nào ngăn cản nó dừng lại, hãy luôn duy trì cho mình một tinh thần học tập không ngừng, sẵn sàng từ bỏ công việc nhàm chán để tìm cơ hội mới, đó mới thực sự là giá trị của ổn định.
Người dám phá vỡ bức tường an toàn, mới là người chiến thắng.
Có một câu hỏi rằng cách tốt nhất để hủy hoại một người là gì?
Có người trả lời rằng, để hủy hoại một người rất đơn giản, cho anh ta một không gian nhỏ hẹp và yên tĩnh, cho anh ta wifi, thêm một chiếc điện thoại nữa là đủ rồi.
Câu trả lời này có lẽ khiến nhiều người phải giật mình, bởi vì trong bản năng của con người vốn ưa một cái cây thích ở mãi một nơi thoải mái, quen thuộc, một khi không thể nhổ được gốc rễ ở vùng đất khô cằn trồng sang vùng đất màu mỡ thì tư duy và năng lực sẽ dần chỉ ở mức đó, về lâu về dài, cái cây sẽ chất dần chết mòn.
Ngược lại những người dám phá vỡ bức tường an toàn, mới là người chiến thắng.
Bạn ơi! Đừng để bản thân được nghỉ ngơi vào thời điểm ta có sức lực để phấn đấu, đừng tách mình khỏi cuộc sống mà bạn phải bạt mạng, mỗi món quà vận mệnh bạn tặng đều có cái giá của nó.
Sống vô lo vào năm 20 tuổi, để đến 30 tuổi trở thành một người không có quyền lựa chọn.
Tầm thường năm 30 tuổi, dẫn đến kẻ không có chí tiến thủ ở tuổi 40.
Không cầu tiến ở tuổi 40, có thể trở thành kẻ thất bại, cái gì cũng không có ở tuổi 50.
Kẻ mạnh thực sự, khi còn trẻ, trải qua bao thăng trầm, hóa giải những câu đố mơ hồ, học được sự kiên cường, hiểu được mất mát. Chỉ có vậy nơi đâu họ cũng có thể tồn tại, nơi đâu cũng là vùng an toàn.
Hy vọng bạn sẽ trở thành kẻ mạnh của đời mình, dốc lực toàn tâm phấn đấu, thay đổi số phận. Hy vọng chúng ta trong những ngày này có thể tìm ra ý nghĩa của cuộc sống. Hy vọng chúng ta có thể nhìn thấu mặt trái của thế giới, cùng nhau vượt qua được thời kỳ khó khăn này.
Theo Thanh Hải
Trí thức trẻ